Dù anh chẳng bao giờ hiểu hết suy nghĩ trong em nhưng anh luôn dành cho em một sự quan tâm đặc biệt nhất. Và em thấy hạnh phúc khi được một người “không hoàn hảo” như anh yêu!
Thích cái lành lạnh đến thấu xương, đến tím tái cả mặt mày. Thích cái thô thô ráp ráp, mông mốc của chân tay. Thích cái cảm giác lạnh buốt đến xì khói.
Làm sao để đeo đuổi một cô gái “in love” với công việc, kế hoạch kinh doanh và những công nghệ mới.
Rũ bỏ những nỗi đau là điều nên, nhưng bỏ mặc quá khứ như một người không quen lại là điều tàn nhẫn. Người biết làm gì hơn nữa, gió trả lời đi?
Em luôn tìm mọi cách gây sự chú ý của anh để được anh nhìn em một chút thôi.